Lại mưa
Thời tiết vẫn thế, thay đổi nhanh quá chừng.
Mới đó thôi còn nắng chang chang ngỡ như mùa hè vừa mới bắt đầu thôi. Ấy vậy mà, bầu trời lại một màu đen thui, mưa bắt đầu trút xuống, đúng vào lúc tan tầm.
Chúng ta thật kiên cường, mặc gió mưa, cứ lặng lẽ đi về phía trước, tạo thành những dòng người tựa như dòng thời gian.
Ngồi lặng lẽ ở một góc nhỏ, tựa như đứng bên rìa cuộc đời. Một hình ảnh đặc trưng, của ngày xưa, bây giờ và sau này.
Lâu lắm rồi mới chấp nhận được cái thực tại. Một mình mà không cảm thấy đau, không cảm thấy phải đi tìm cho bằng được, không phải làm một cái gì đó cho qua ngày đoạn tháng. Chỉ đơn giản là ngồi, cảm nhận cái trơ trọi giữa cuộc đời.
Chắc đó là kết quả của những tháng ngày tìm kiếm ở nơi không có điều cần tìm.