Xem phim VSPDS-647 – Khi thiên thần lạc giữa địa ngục
Tóm tắt VSPDS-647 – Khi thiên thần lạc giữa địa ngục
Tsuna Kimura – cô học trò nhỏ ngồi xe lăn, gương mặt luôn tỏa sáng bởi đôi mắt trong veo như giọt sương sớm. Cô đến trường mỗi ngày trên lưng người thầy – Toru Ozawa – người đàn ông lặng lẽ với ánh mắt dịu dàng và đôi tay ấm áp luôn cẩn thận buộc lại dải băng nơi cổ chân cô.
Người ta gọi ông là một người thầy mẫu mực. Ông chưa từng nổi nóng, luôn kiên nhẫn. Có khi người ta còn thấy ông cúi xuống lau vết bụi trên bánh xe lăn bằng khăn tay sạch. Tsuna là đứa trẻ mong manh, còn ông như một người hộ vệ thầm lặng.
Thế rồi, một ngày, sau khi cứu một nữ sinh khỏi bàn tay tội ác, Toru bỗng đối mặt với điều mà ông luôn lẩn tránh: sự yếu đuối, bất lực và vô nghĩa của lòng tốt trước thực tại tàn nhẫn. Một cái gì đó rạn nứt trong ông. Một ý nghĩ tối tăm len vào tim.
Ông bắt đầu nhìn Tsuna không còn bằng ánh mắt che chở. Từng ánh mắt ngây thơ, từng nụ cười không phòng bị của cô khiến ông vừa xót xa, vừa giận dữ. Như thể sự trong sáng ấy là sự trêu ngươi.
Từ những buổi dạy học yên bình, ông biến mình thành một kẻ xa lạ. Ông lạnh lùng xâm phạm vào thế giới nhỏ bé của cô – nơi từng chỉ có sách, nắng và mùi giấy cũ. Tsuna không la hét, không phản kháng. Cô chỉ nhìn ông. Đôi mắt trong veo giờ đây chỉ còn nỗi buồn âm thầm như một mặt hồ không gợn sóng.
Khi ông nhận ra điều mình đã làm, mọi thứ đã quá muộn. Ông gục xuống bên cô, khóc như một đứa trẻ. Van xin, cầu khẩn, run rẩy. Nhưng Tsuna vẫn im lặng. Không giận dữ. Không kháng cự. Chỉ im lặng.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, tuyệt vọng nuốt chửng ông. Ông siết chặt lấy cổ cô bằng đôi tay từng nâng niu chiếc khăn ấm ngày đông giá.
Và rồi, chỉ còn lại chiếc xe lăn đứng cô độc trong căn phòng vắng. Người đàn ông gục đầu bên thi thể bé nhỏ, đôi tay bê bết máu – và không còn con đường nào quay trở lại.
Xem tại đây nhé: https://javdragon.org/vspds647/